Home » Articles » Truyện ngắn [ Add new entry ]

Chén dầu lạc
Hàng năm, ban hát cung đình tuyển chọn những đào kép đang độ tài danh trong nước. Chàng là một trong những kép hát được vinh dự đó.

Những ngày đầu sống giữa đất kinh kỳ thật thú vị đối với chàng. Cái gì cũng đồ sộ, lộng lẫy. Ở đấy, chàng gặp các bậc thầy trong nghề, cùng họ tập luyện, phân vai…

Với giọng hát trữ tình thiên phú, chàng nhanh chóng chiếm lĩnh lòng hâm mộ của khán giả cung đình.

Những ngày vui ấy qua mau. Có lẽ từ khi chàng được phân vai mới. Nói mới là đối với ban hát cung đình. Chàng đã sắm vai này những ngày còn lưu diễn trong dân gian. Và có thể cho rằng đó là một trong những vai chàng đắc ý nhất.

Thế nhưng lần này chàng hoang mang cực độ, không tài nào nhập được vai.

Vở diễn kể lại một tích xưa. Tên cận thần phản nghịch soán đoạt ngai vàng, giết vua, giam hoàng hậu vào lãnh cung. Khi biết nhà vui còn để lại một thái tử lên hai, tên phản nghịch ngấm ngầm lo sợ. Nhổ cỏ nhổ tận gốc. Hắn lập kế giết nốt thái tử.

Mưu ấy lọt vào tai viên giám mục trung nghĩa. Ông bàn với vợ, quyết hy sinh đứa con trai vừa lên hai để cứu ấu chúa. Nửa đêm, giám mục lén vào lãnh cung tráo con đổi thái tử.

Oái oăm thay, đêm sau, tân vương lệnh cho chính viên giám mục cùng tên thị vệ thân tín của y đem “thái tử” ném xuống hồ sen trong vườn thượng uyển.

Đau đớn thay cho tình cảnh trái ngang của người trung nghĩa! Viên giám mục tan nát cõi lòng, phân thân giữa tình cha con máu mủ và nghĩa vua tôi cao cả. Ông dùng dằng không nỡ ra tay giết con nhưng lại sợ cơ mưu bại lộ, gây họa cho thái tử. Hết đưa đứa bé lên cao toan ném xuống hồ ông lại bồi hồi đau đớn hạ xuống nhìn cho rõ mặt con yêu lần cuối. Cứ thế, viên giám mục lần lữa mãi, mặc cho tên thị vệ đứng bên thúc giục. Đứa bé sợ hãi khóc thét khi bị đưa lên cao lại toét miệng cười khi được hạ xuống, trông thấy mặt cha…

Chàng đã từng nhiều lần sắm vai viên giám mục trung nghĩa khốn khổ ấy và giọng hát trữ tình của chàng đã gây xúc động cho biết bao khán giả.

Thế tại sao lần này chàng không nhập được vai?

Ấy bởi viên chánh ca, người chỉ huy ban hát cung đình quyết định sửa đổi một vài chi tiết nhỏ của vở diễn mong được lòng nhà vua. Ông ta muốn đứa bé cười hân hoan khi được đưa lên cao chờ ném xuống hồ. Nó mừng sắp được vì đế nghiệp liều mình. Và ông ta muốn đứa bé khóc hờn dỗi khi bị hạ xuống. Nó sợ người cha coi trọng tình riêng không làm tròn nghĩa vụ với thái tử!

Thuyết phục viên chánh ca giữ nguyên tinh thần vở diễn không được, chàng đành uống chén dầu lạc tự hủy giọng hát trữ tình thiên phú của mình.

Mấy hôm sau, người ta thải chàng ra khỏi ban hát cung đình chẳng khác gì xua đuổi một phế nhân.
__________________

Category: Truyện ngắn | Added by: admin (11-02-2010)
Views: 819 | Tags: Vĩnh Quyền
Total comments: 0
Only registered users can add comments.
[ Sign Up | Log In ]